миндер
Serbo-Croatian
Etymology
From Ottoman Turkish مندر (minder).
Noun
миндер m inan (Latin spelling minder)
Declension
| singular | plural | |
|---|---|---|
| nominative | миндер | миндери |
| genitive | миндера | миндера |
| dative | миндеру | миндерима |
| accusative | миндер | миндере |
| vocative | миндере | миндери |
| locative | миндеру | миндерима |
| instrumental | миндером | миндерима |