ѫзьникъ
Old Church Slavonic
Etymology
Noun
ѫзьникъ • (ǫzĭnikŭ) m
Declension
| singular | dual | plural | |
|---|---|---|---|
| nominative | ѫзьникъ ǫzĭnikŭ |
ѫзьника ǫzĭnika |
ѫзьници ǫzĭnici |
| genitive | ѫзьника ǫzĭnika |
ѫзьникоу ǫzĭniku |
ѫзьникъ ǫzĭnikŭ |
| dative | ѫзьникоу, ѫзьникови ǫzĭniku, ǫzĭnikovi |
ѫзьникома ǫzĭnikoma |
ѫзьникомъ ǫzĭnikomŭ |
| accusative | ѫзьникъ, ѫзьника ǫzĭnikŭ, ǫzĭnika |
ѫзьника ǫzĭnika |
ѫзьникꙑ ǫzĭniky |
| instrumental | ѫзьникомъ ǫzĭnikomŭ |
ѫзьникома ǫzĭnikoma |
ѫзьникꙑ ǫzĭniky |
| locative | ѫзьницѣ ǫzĭnicě |
ѫзьникоу ǫzĭniku |
ѫзьницѣхъ ǫzĭnicěxŭ |
| vocative | ѫзьниче ǫzĭniče |
ѫзьника ǫzĭnika |
ѫзьници ǫzĭnici |
Synonyms
- ѫжьникъ (ǫžĭnikŭ)