чоудотворьць
Old Church Slavonic
Etymology
From чоудо (čudo) + -о- (-o-) + творьць (tvorĭcĭ). Calque of Ancient Greek θαυματουργός (thaumatourgós).
Noun
чоудотворьць • (čudotvorĭcĭ) m
Declension
| singular | dual | plural | |
|---|---|---|---|
| nominative | чоудотворьць čudotvorĭcĭ |
чоудотворьца čudotvorĭca |
чоудотворьци čudotvorĭci |
| genitive | чоудотворьца čudotvorĭca |
чоудотворьцоу čudotvorĭcu |
чоудотворьць čudotvorĭcĭ |
| dative | чоудотворьцоу čudotvorĭcu |
чоудотворьцема čudotvorĭcema |
чоудотворьцемъ čudotvorĭcemŭ |
| accusative | чоудотворьць čudotvorĭcĭ |
чоудотворьца čudotvorĭca |
чоудотворьцѧ čudotvorĭcę |
| instrumental | чоудотворьцемь čudotvorĭcemĭ |
чоудотворьцема čudotvorĭcema |
чоудотворьци čudotvorĭci |
| locative | чоудотворьци čudotvorĭci |
чоудотворьцоу čudotvorĭcu |
чоудотворьцихъ čudotvorĭcixŭ |
| vocative | чоудотворьче čudotvorĭče |
чоудотворьца čudotvorĭca |
чоудотворьци čudotvorĭci |
Derived terms
nouns
- чоудотвориѥ n (čudotvorije)
- чоудотворѥниѥ n (čudotvorjenije)
Descendants
- Bulgarian: чудотворец (čudotvorec)
- Macedonian: чудотворец (čudotvorec)
- → Old East Slavic: чудотворьць (čudotvorĭcĭ)
- Old Ruthenian: чудотворецъ (čudotvorecʹ)
- Belarusian: цудатво́рац (cudatvórac)
- Carpathian Rusyn: чудотво́рець (čudotvórecʹ)
- Ukrainian: чудотво́рець (čudotvórecʹ)
- Russian: чудотво́рец (čudotvórec)
- Old Ruthenian: чудотворецъ (čudotvorecʹ)
References
- Ivanova-Mirčeva, D., editor (2009), “чоудотворьць”, in Старобългарски речник [Old Church Slavonic Dictionary] (in Bulgarian), volume 2, Sofia: Valentin Trajanov, page 1209
- “чоудотворьць”, in GORAZD (overall work in Czech, English, and Russian), http://gorazd.org, 2016—2025